Egypt Israel Oct 2007




Bấm nút "Download Now"
để cài Windows Media Player. 
Windows Media Player 11
Download Now

Windows Media Download Center
 

Sunday, February 27, 2005


Voi DGM Nguyen Chu Trinh tai Luu Hoc Xa ANNA Long Khanh Posted by Hello
Cám ơn quí vị, xin mời vào trang sau đây:
  • NGỌN NẾN NHỎ
  • CÂY GIẺ CỦA CUỘC ĐỜI

    Một ông lão khôn ngoan biết mình sắp chết, cho họp toàn thể con cháu lại để có những lời khuyên cuối cùng. Cụ đã kết thúc các giáo huấn bằng một lời căn dặn khác thường như sau:

    “Sau khi cha chết, các con chớ có theo truyền thống mà đốn đi cây giẻ ( cây fayard ) của cha đã trồng được gần 90 năm qua trong vườn của nhà mình. Các con phải biết rằng chính nó đã giúp cha biết sống đạo hạnh suốt cả cuộc đời đã qua của cha đấy...”

    Theo tập tục lâu đời của giòng họ này, mỗi khi có một đứa trẻmới chào đời thì chính tay người cha sẽ trồng một cây giẻ còn non vào một góc vườn đã dành sẵn. Cứ thế, sự sống của cây giẻ sẽ gắn liền với cuộc đời đứa bé. Và cuối cùng, người ta sẽ chỉ chặt cây khi chủ nhân của nó nhắm mắt lìa đời...

    Từ năm lên 10, ông lão thuở ấy còn là một cậu bé, đã hết lòng yêu mến cây giẻ của mình. Trên vỏ cây nhẵn thín của nó, ông đã khắc những ngày tháng đáng ghi nhớ: ngày sinh, ngày rước lễ lần đầu, ngày được thêm sức, ngày gia nhập quân đội, ngày cưới, người có đứa con đầu lòng... Trong những buổi chiều đẹp mùa hè, niềm vui thú nhất của ông là đến ngồi hồi lâu dưới bóng cây. Chính nơi đây, ông thường đối chiếu đời sống của ông với đời sống của cây giẻ...

    Và rồi ông đã ngẫm ra được một điều là: nhựa sống đang tràn trề nuôi dưỡng cây giẻ cũng chính là bao ân sủng Thiên Chúa đã và vẫn còn đang ban tặng cho ông, những lá cây tươi xanh chính là những ước mơ hoài bão đầy thiện chí, những trù tính tốt đẹp để xây đắp tương lai đời ông. Những kỳ lá úa rơi rụng vào mùa thu hằng năm gợi lại cho ông những yếu đuối, những thất vọng chán chường, và cả những thay đổi của lòng dạ con người ông. Rồi mùa đông trở về, cây giẻ lại nhắc nhở ông đến cái chết về thể xác và cả cái chết về phần linh hồn...

    Cứ thế mà mối tương giao dễ thương giữa ông và cây giẻ ấy đã nâng đỡ dẫn dắt con đường đời của ông luôn luôn đi đúng hướng mà Thiên Chúa mong muốn. Cứ sau những biến cố xảy đến và qua đi trong đời, lòng yêu mến gắn bó của ông với cây giẻ lại càng thêm sâu xa...

    Và đến hôm nay thì ông sắp ra đi, nhưng ông vẫn muốn cây giẻ còn đó để nhắc nhớ cho con cháu, cho mọi người về ý nghĩa thế nào là một cuộc sống chan hòa tình yêu thương quan phòng của Thiên Chúa.
    Cám ơn quí vị, xin mời vào trang sau đây:
  • NGỌN NẾN NHỎ
  • SỐNG THẬT SỰ CHO NƯỚC TRỜI

    Một cụ già đã sống đến 82 tuổi, đến khi thấy mình không còn sống thêm được bao lâu nữa, cụ dặn con cháu hãy khắc vào tấm bia trên ngôi mộ mình một hàng chữ: NƠI ĐÂY AN NGHỈ MỘT CỤ GIÀ VỪA TRÒN 80 CỘNG VỚI 2 TUỔI ĐỜI THẬT SỰ ! Ai cũng thắc mắc vì sao lại ghi lạ lùng như thế, cụ mới thuật lại rằng:

    “Tôi đã trải qua cả một cuộc đời dài suốt 80 năm hoàn toàn xa rời, thậm chí, ngược hẳn với nếp sống Tin Mừng mà Thiên Chúa đã mời gọi. Bây giờ thì tuổi già đã tràn đến như sóng thủy triều, tôi đã sức tàn lực kiệt, phải ngồi một chỗ, cũng may mà đầu óc tôi còn khá minh mẫn để đơn độc một mình hồi tưởng về dĩ vãng. Và vào một hôm cách đây hơn 2 năm, tôi đã có cơ may trở về với chính mình và nghiêm túc tự hỏi: Mình đã từ đâu mà đến trong cuộc đời trần gian này ? Rồi mai đây mình sẽ đi về đâu ? Những điều tôi đã làm được trong cả đời sẽ còn lại gì khi tôi nhắm mắt xuôi tay ?

    Và thế là từng ngày lặng lẽ trôi qua, đời sống của tôi như khúc phim chiếu chậm đã từ từ hiện ra trong trí nhớ già nua bằng tất cả sự thật của nó. Tôi nhận ra rằng tôi đã phí phạm cả đời mình, nó chỉ còn để lại cho tôi những lỗi lầm với Thiên Chúa và với vợ con, với mọi người chung quanh !

    Chính những suy nghĩ này đã đánh động lòng tôi và giúp tôi kịp thời quay về với nếp sống gần gũi với Tin Mừng, một nếp sống chọn lấy niềm Tin, Cậy, Mến đối với Thiên Chúa làm kim chỉ nam và tình yêu thương chân thành đối với tha nhân làm hơi thở.

    Và với tâm tình như thế tôi đã sống đến hôm nay được hơn 2 năm. Tôi vui mừng thật sự bởi vì 2 năm ấy chính là 2 năm tôi đã sống trọn vẹn cho Nước Trời...”
    Cám ơn quí vị, xin mời vào trang sau đây:
  • NGỌN NẾN NHỎ
  • THÁNH LỄ CUỐI CÙNG

    THÁNH LỄ CUỐI CÙNG


    Sau thế chiến thứ hai, có một tài liệu được công bố ở Đức, mang tên Những Bức Thư Từ Xta-lin-grát ( Stalingrad ). Đây là những bức thư được chở trên chuyến phi cơ Đức cuối cùng rời thành phố Xta-lin-grát. Khi phần thất bại đã chuyển hẳn về phía quân xâm lăng phát-xít Đức, vì sợ nội dung các lá thư có thể làm suy giảm tinh thần ở hậu phương, nên Hít-le ( Hitler ) đã ra lệnh tịch thu tất cả, nhưng chưa kịp đem hủy đi mà còn sót lại trong số các văn thư lưu trữ tại thủ đô Béc-lin ( Berlin ).

    Tác giả các lá thư đều là các binh lính Đức quốc xã đã hầu như tuyệt vọng, chỉ còn chờ chết hoặc bị hồng quân Liên-xô bắt làm tù binh. Họ cố gắng viết những giòn chữ cuối cùng cho thân quyến. Trong các lá thư đó, người ta đọc được một trang nhật ký của một linh mục tuyên úy người Đức mô tả quang cảnh lễ Giáng Sinh năm ấy, một lễ Giáng Sinh có lẽ là cuối cùng trong đời của những người dự lễ ngay tại chiến trường lửa và máu. Bức thư thuật lại như sau:

    “Đêm trước lễ Giáng Sinh, có 11 chiến hữu Công giáo đã mừng ngày sinh Đức Giê-su trong một căn lều còn tương đối lành lặn. Thật không dễ gì mà tìm được một nhóm tín hữu đích thật như họ ở giữa những kẻ vô vọng của cuộc chiến. Họ được tôi liên lạc mời tới tham dự Thánh Lễ. Trên cõi địa cầu bao la này có rất nhiều bàn thờ, nhưng chắc hẳn không ở đâu lại có chiếc bàn thờ nghèo nàn hơn ở đây. Mới hôm qua, đó là một chiếc thùng đựng những viên đạn đại bác phòng không, thì hôm nay, tôi trải lên trên mặt thùng chiếc áo lót màu trắng còn sạch sẽ của một anh lính.

    Tôi đọc một đoạn trích trong Tin Mừng theo thánh Lu-ca. Tôi cho họ rước Mình Máu Thánh Chúa dưới hình thức những mẩu bánh mì đen, là khẩu phần nhỏ bé và cuối cùng của họ trong ngày.

    Tôi đã khẩn cầu cho họ được ơn tha thứ và đón nhận lượng từ bi của Thiên Chúa chúng ta. Họ ngồi trên những mảnh ván, mắt họ ngước nhìn tôi... Ngoài kia, bom đạn vẫn đang nổ rền...

    Trích bài giảng Mùa Chay của cha BERNARD BRO,
    NIỀM CẬY TRÔNG BẤT CHẤP TUYỆT VỌNG.
    Cám ơn quí vị, xin mời vào trang sau đây:
  • NGỌN NẾN NHỎ
  • This page is powered by Blogger. Isn't yours?